Chiến
dịch của cộng đồng mạng - Ảnh AFP
Trong chuyến
viếng thăm Châu Phi cuối tháng Ba-2009, nói chuyện với các phóng viên trên đường tới thủ đô Yaounde của Cameroon, Đức Giáo Hoàng Benedict XVI nói: “HIV/AIDS là một bi
kịch mà không thể dùng tiền để xử lý, cũng không thể dùng việc phân phát bao
cao su (préservatif) nhằm khắc phục -
mà việc đó chỉ làm tăng thêm vấn đề mà thôi". (*)
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2009/03/090317_pope_condom.shtml
… như một quả
bôm nổ chùm…gây ra chấn động dây chuyền…mà chưa biết đến bao giờ thì tiếng vang
ngưng đọng lại.
Tiếng
ECHO đã dội lại:
Ngay lập tức,
New York Times (NYT) lên tiếng phê phán và nhắc lại kết quả nghiên cứu khoa học
chứng minh rằng, bao cao su ngăn ngừa truyền nhiễm AIDS với hiệu quả 80%.
“Giáo hoàng có toàn quyền nói lên sự chống đối
sử dụng bao cao su dựa trên nền tảng đạo đức theo quan điểm của Giáo hội công
giáo. Nhưng không thể dùng đức tin khi bóp méo sự việc về giá trị của chúng
trong việc ngăn chặn dịch bệnh AIDS”.
“Giáo Hoàng đã sai lầm. Chưa hề có chứng minh
nào nói sử dụng bao cao su làm tăng mức độ dịch bệnh, ngược lại có không ít
chứng minh rằng, bao cao su, dù không là thuốc bách bệnh, có hiệu quả trong rất
nhiều hoàn cảnh”. [Hãng Thông
tấn Ba Lan PAP 18/03/2009 dẫn nguồn của NYT]
Và giới chức chính quyền các quốc gia trên
thế giới đồng loạt đưa ra lời phản kháng:
* Bộ trưởng Y tế Đức Ulla Schmidt và Bộ trưởng Phát triển Heidemarie Wieczorek-Zeul cũng lên tiếng phản đối. "Bao cao su bảo vệ cuộc sống của con người ở châu Âu cũng như các châu lục khác", họ nói trong một tuyên bố :"Giáo hoàng chỉ làm tình hình thêm xấu đi".
* Bộ trưởng Phát triển Hà Lan Bert Koenders thì nhận định việc Giáo hoàng "không cho phép nhiều người tự bảo vệ bản thân là vô cùng nguy hiểm và nghiêm trọng".
* Các nhà vận động cho rằng bao cao su là một trong những số ít biện pháp được xác định là giúp ngăn HIV. Khoảng 22 triệu người bị nhiễm căn bệnh thế kỷ này ở phần bán sa mạc Sahara thuộc châu Phi, theo số liệu của Liên Hợp Quốc năm 2007. Con số này chiếm hai phần ba người bị nhiễm HIV trên toàn cầu. [vn.Express]-Hải Ninh (theo BBC)
* Giới chuyên môn cũng không tiết kiệm
những lời phê phán. Tạp chí y học uy tín “The Lancet” với bài “Sự cứu rỗi dành
cho Giáo Hoàng” cáo buộc Giáo Hoàng Benedict XVI “đã tráo đổi các xác định khoa
học trước công luận nhằm quảng bá học thuyết công giáo” và đòi Giáo Hoàng phải
rút lại những phát biểu của mình.
* Trong khi đó, cộng đồng mạng trên
Facebook tiến hành chiến dịch xuyên quốc gia mang tên “Condom cho Giáo Hoàng
Benedict XVI”, dự tính sẽ mua và gửi đến Giáo Hoàng hàng triệu bao cao su.
Nguồn tin gần gũi với Giáo Hoàng tại Ý cho biết có khoảng 60 ngàn người nhập
cuộc và họ hy vọng chiến dịch sẽ tràn qua các nước khác, đặc biệt là Hoa Kỳ và
Anh. Hiện đã có hàng ngàn người ở Pháp, Anh, Đức, Áo và Bulgaria tham gia. Một
thành viên của cộng đồng mạng Facebook viết mình “kinh ngạc” khi thấy một người
cống hiến cả cuộc đời để truyền bá các nguyên tắc đạo đức “mà sao lạc hậu và
trong vấn
đề này lại có thể hạn chế, mù quáng và thiếu trách nhiệm như vậy”.
Người khác viết rằng, “những người chăn dắt tinh thần nói chung không làm tình,
vậy sao họ có thể nói người khác phải làm thế nào?”.
[Portal
Ba Lan Onet.pl 28/03/2009 dẫn nguồn của CNN và Daily Telegraf]
Xin nhắc lại một ngụ ngôn: Đức Thích ca
nói: Khi một người bị mũi tên đôc ghim vào:
“Hỡi
Malunkyaputta, nếu một người nào nói: ‘ Tôi sẽ không sống đời Phạm hạnh dưới
bóng Thế tôn, nếu Ngài không giải thích cho tôi những vấn đề ấy’, thì y có thể
chết trước khi những câu hỏi ấy được Như lai giải đáp…Ta sẽ không để rút mũi
tên này ra nếu ta không biết được loại cung nào đã bắn ra, dây cung ra sao,
loại mũi tên gì, làm bằng lông gì và đầu tên làm bằng chất gì. Hỡi
Malunkyaputta, người ấy sẽ chết trước khi biết được điều nào trong số những câu
hỏi ấy. Cũng thế, hỡi Malunkyaputta, nếu một người nói: “ Ta sẽ không theo đời
sống Phạm hạnh dưới bóng Như lai cho đến khi Ngài giải đáp những câu hỏi như
thế giới trường tồn hay không, v.v….”, người ấy sẽ chết trước khi được Như lai
giải đáp.”
[WALPOLA RAHUL “Tư Tưởng Phật Học”(Con đường thoát
khổ) –Thích nữ TRÍ HẢI dịch –Tu Thư Đại Học Vạn Hạnh -1974- tr.20-21]
Bạn để đó nghiên cứu trách nhiệm…lý
do…hay bạn rút mũi tên ra và lo việc chữa trị ngay?
Khi
đám cháy đã bùng lên…đội cứu hỏa lo dập tắt ngọn lửa ngay hay…khoan đã!!!...nói
cho dân chúng khu vực ấy biết cách đề phòng hỏa hoạn…qui trách nhiệm cho kẻ gây
ra tai họa?
Cứu người như cứu hỏa!!!
Một cuộc ẩu đả
…thương tích trầm trọng… và gây ra án mạng: những người hiện diện nơi ấy – nếu có lương tâm – phải giúp đưa những
nạn nhân ấy đi cấp cứu lập tức chứ không phải đứng đó phân tích và tranh cãi để
qui trách nhiệm về ai.
Chuyện bé Duyệt Duyệt (&) cho
chúng ta nhìn rõ một cách tận tường “cái
vô cảm” của những người đi đường và “cái
lương tri” của bà công nhân vệ sinh Trần Hiền Muội kia khác ra sao!
Thấy
chết mà không cứu…liệu đó là người có trách nhiệm? có còn nhân tâm nữa không?
Thử hỏi như các
trường hộp trên có khác chi việc nhiễm HIV trong hoàn cảnh Y khoa đang “bó tay”
mà người có trách nhiệm lẽ nào đứng nhìn mà nói: “không thể dùng tiền để xử lý, cũng không thể dùng việc
phân phát bao cao su
(préservatif) nhằm khắc phục” [(*) GH Benedict XVI]
Vậy “xử lý” ra sao? Và “khắc phục” thế nào? Nếu không dùng cái “préservatif” để bảo vệ,
phòng thủ khi chưa có thuốc chữa trị thì “việc
đó có làm tăng thêm vấn đề” (*) không?
“HIV/AIDS là một bi
kịch mà không thể dùng tiền để xử lý”. Đây là một “sáng kiến toàn
cầu” trong cơn nguy biến này?
Dùng
“tiền” để “xử lý” chỉ là “hạ sách”???
“Tiền” chỉ tăng thêm “vấn đề” (“rắc rối” = problème/problem)???
“Tổng thư ký Liên hiệp quốc Ban Ki-Moon nói
rằng thế giới "cuối cùng đã tiến đến được chỗ có thể chấm dứt dịch bệnh
AIDS," tuy nhiên ông thúc hối các nhà cấp viện quốc tế đáp ứng khoảng 24
tỉ đôla mà mỗi năm cần đến để cấp ngân quỹ đầy đủ cho các sáng kiến toàn cầu.”
”[http://www.voanews.com/vietnamese/news/africa/un-aids-11-30-2011-134757593.html]
Và ông
Mitchell Warren, người đứng đầu của Tốc chức AVAC, trước đây được gọi là Liên
Minh vì Vắcxin chống bệnh AIDS, cho biết: “Cần
có tiền. Cần có nhiều tiền chứ không phải ít… Nếu gặp bước lùi thì sẽ là một
tai hoạ lớn nhất vì những tiến bộ chúng ta đạt được không trở lại nữa một cách
dễ dàng và rất tốn kém.”
[http://www.voanews.com/vietnamese/news/medicine/aids-avac-de-capua-11-30-11-134790408.html]
Mọi người có trách nhiệm trên toàn thế
giới đang xắn tay áo, ghé vai vào và bước xuống nước cùng nhau đắp bờ ngăn chặn
cơn lũ đang tràn về!
Còn Đức GH Benedict XVI thì làm gì
trước tai họa này? – Giảng giáo lý thì ắt nhiên mọi rắc rối (problème) sẽ giảm?
Ngài có dám khẳng định đây là con đường (Đạo) đúng không?
Bài học về “tiết
dục” hầu như mọi người đều thuộc lóng…và Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cũng như
lãnh đạo mọi quốc gia đều nhắc nhở, khuyến cáo và cung cấp những thông tin để
hiểu biết về căn bệnh nguy hiểm này rất phổ cập. Nhưng “thực hành” mà hệ quả
của nó mới là “vấn đề” mà từng cá nhân và cộng đồng cần phải quan tâm.
Nổ lực của những
người hằng tâm đến đại họa này đang cố gắng làm giảm nhẹ “quan điểm”: cách nhìn
nhận và đánh giá việc lây nhiễm HIV như một việc bình thường như bao loại bệnh
khác để nhằm đánh bạc cái mặc cảm của những người đã lỡ bị nhiễm để làm cho họ
ý thức quyền được tiếp cận tất cả các phương tiện cung cấp và chăm sóc phòng
chống và chữa trị HIV là một phần của “quyền
con người.” (Human Rights).
Các tổ chức y tế
trên thế giới kêu gọi cộng đồng phải khuyến khích các thành viên của họ để họ
bớt e ngại vì mặc cảm tội lỗi (sic) hầu mỗi cá nhân phải cảm nhận được sự ủy
quyền để chữa trị, để hiểu biết quyền của họ và hành động chống lại sự kỳ thị
và phân biệt đối xử và để biết và sử dụng việc nhận và truyền HIV để tránh việc
giấu kín mà tai hại còn lớn hơn cho cộng đồng.
Thế nhưng vị đứng đầu Giáo Hội Công Giáo lại
mớm cái ý khá xấu xa cho việc lây lan HIV như là một hành vi tình dục bất
chính. Chính ý nghĩ này làm cho người bị nhiễm thấy mình “tội lỗi” (sic) cho
nên không dám công khai. Cái sự không
công khai này mới chính là “cái rắc rối”
(problème) cho cộng đồng nhân loại.
*************
Các Đức Giáo
Hoàng…(trước kia)… có tiết dục: chỉ một vài người vợ là đủ…không nên có nhiều
hơn…và cung tần mỹ nữ in ít thôi…vài ba ngàn là đủ…đâu cần tới vài ba chục ngàn
như vậy?
“Giáo
hoàng và các Hồng y giáo chủ công nhiên dẫn tình nhân đi trước mặt mọi người.
Số thị nữ của họ tới sáu ngàn tám trăm. Hơn cả Tần thủy hoàng của Trung hoa
nhiều lắm.”
[Nguyễn
Hiến Lê – “Lịch sử thế giới” Cuốn
III-Thời Cận Đại-–tr.49- xb.NGUYỄN HIẾN LÊ-1955]
“Và
cũng trong thế kỷ này (tk.XI-XIII) Giáo hội chịu ảnh hưởng nhiều tệ nạn, đặt
biệt là việc mại thánh (@) và tính xa hoa hưởng thụ, pha mình vào việc trần
tục, các ngài đã đi quá giới hạn của mình…”
“Vết
loang ấy vẫn trãi dài, vẫn ngạo nghễ để trở thành cái gai trong cung điện
Vatican khi Đức Giáo Hoàng Alexandro VI để lại hai đứa con hoang gây bao nhiêu
phiền toái cho Giáo hội ở thời kỳ này.”
[Công
Giáo Ngày Nay số 8/tháng 8-1995 – tr.59] …hai
đứa con hoang…vì Đức Giáo Hoàng không dùng bao cao su.
Ước gì Giáo hội Vatican nghe lời Gs Kim
Định: “Biết áp dụng cho mỗi biến cố một lối hành xử là cả một công trình tuyệt
diệu. » [Chữ Thời]
=================
(@)- việc mại thánh: “Khi Luther tách ly khỏi Giáo hội năm 1521 cũng do sự
xuống dốc của Giáo hội thời ấy vì đã lạm dụng ân xá. Có kẻ đã dám nói rằng:
“Một linh hồn được lên trời khi đồng tiền vang dưới đáy hòm
tiền…”[sd.CGNN.tr.59]
(@)- việc mại thánh: “giáo hoàng
Leon X cho tổ chức những cuộc giải tội: bất cứ ai làm ra tội lỗi đều có thể bỏ
tiền ra chuộc được…Sự gải tội ấy biến thành công cuộc thương mãi; giấy chứng
nhận giải tội được bán ở ngân hàng.” [Nguyễn Hiến Lê “Lịch sử thế giới Cuốn
III-Thời Cận Đại” – tr.52- sd]
(&) tuoitreonline [Chủ Nhật,
23/10/2011, 07:48 (GMT+7)] TT - Liên quan đến 18 người thờ ơ thấy
chết không cứu, dư luận Trung Quốc đang thảo luận nên hay không nên đưa vào quy
định của luật pháp.
Sự kiện bé Duyệt Duyệt gây chấn
động Trung Quốc, kinh động nhân tâm con người. Cả xã hội lên án hành động vô
cảm thờ ơ của 18 người qua đường không cứu em, lên án hành vi tàn nhẫn của hai
tài xế cán qua thân thể em; tán dương hành động cứu người của bà Trần Hiền Muội
Tại Pháp, nếu thấy người chết
không cứu có thể bị xử phạt tù giam đến 5 năm và nộp phạt 500.000 france. Tại
Đức, đối với tội danh này có thể bị cấm túc khoảng 1 năm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét