Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

II.2 Chuyện giếng nước Samari

 Trên đường lìa xứ Giuđê trở về xứ Galilê, phải đi qua xứ Samari.

Nhơn đi đàng mỏi mệt, vừa gặp một giếng nước,
Đức Jésus cùng các môn đệ dừng chân nghỉ ngơ.

Nhân lúc ấy có một người đàn bà Samari đến múc nước, Ngài phán :  “Hãy cho ta uống” [Tân Ước – Giăng – 4:7]

Người đàn bà Samari thưa rằng:
-" Ủa kia! ông là người Giuđa mà lại xin uống nước cùng tôi là người Samari sao?
 (Số là, dân Giuđa chẳng hề giao thiệp với dân Samari. - Giăng – 4:9)

Đức Jésus đáp rằng:"Phàm ai uống nước này vẫn còn khát mãi;
nhưng uống nước ta sẽ cho, thì chẳng hề khát nữa[Giăng. 4:13]

Nghe thế, người đàn bà bèn thưa:"Thưa Ngài, xin cho tôi nước ấy, để cho tôi không khát và không đến đây múc nước nữa" [Giăng 4:15]

Người đàn bà mừng rỡ bỏ vò lại và đưa Đức Jésus về nhà mình để Ngài ban cho thứ nước ấy.

Đến nhà, người đàn bà bẩm:
-        Thưa Ngài, xin Ngài ban cho chúng tôi nước của Ngài để tôi ngày ngày khỏi đi xa lấy nước cực khổ nữa.

Đức Jésus đáp:
-        "Nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời“ [Giăng - 4:14]

Người đàn bà nài nỉ:
- Xin Ngài ban cho ngay để chúng tôi có nước dùng ngay trong ngày hôm nay.

Đức Jésus bảo: Nước ta là Nước Sự Sống Đời Đời,
là Nước Trời chứ không phải là nước uống hàng ngày.

Muốn có nước uống hàng ngày thì hãy ra giếng múc.

Người đàn bà Samari nuốt xong miếng nước miếng:

-        Mẹ! Công toi một ngày!

* Mời xem Video:
https://www.youtube.com/watch?v=6rcML5NYvUo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét